Làm cha mẹ tốt
Làm thế nào để trở thành cha mẹ tốt?
-
Những Nguyên Tắc Pháp Luật Cơ Bản Mà Bạn Không Thể Không BiếtChúng ta từng sống trong một thời kỳ mà luật pháp tương đối tuỳ tiện nên việc có rất nhiều người phải chịu oan khuất và rất nhiều người thì lại tìm những cách không chân chính để luồn lách. Hiện nay khi bước vào nền kinh tế thị trường thì luật pháp ngày càng đầy đủ và cụ thể hơn. Nhưng, càng đầy đủ và cụ thể thì nó lại càng nhiều và phức tạp và khiến chúng ta càng ngại tìm hiểu nó. Và sự cạnh tranh của thị trường và thói xấu của tư duy chỉ biết đến vật chất đã khiến cho nhiều người sẵn sàng...
-
5 Cách Để Những Người Siêu Giầu Trở Nên Giầu Có, Và Bạn Cũng Làm ĐượcCó rất nhiều điều tưởng chừng khôn ngoan thông thường nhưng lại thường là sai. Đặc biệt là những điều có liên quan đến việc xây dựng sự giầu có một cách thật sự. Nhiều người hy vọng làm giàu. Nhưng điều duy nhất họ quan tâm là kiếm tiền, cho dù bạn có cố kiếm được bao nhiêu tiền đi chăng nữa thì cũng không bao giờ là đủ cả. Nhưng khi chúng ta quan tâm cả đến sự hạnh phúc và thành đạt nữa thì tiền không phải là tất cả....
-
Cách Để Rèn Luyện Não Cho Bạn Vượt Qua Sự Sợ HãiNhững chủ doanh nghiệp phải chấp nhận sự rủi ro cao để thành công, nhưng ngay cả những nhà lãnh đạo nổi tiếng cũng có lúc quá sợ hãi để chấp nhận rủi ro. Trong một ví dụ nổi tiếng, nỗi sợ thất bại đã suýt ngăn Kevin Rose bắt đầu Digg, một trang thông tin xã hội thành công mà đã làm ông thành một triệu phú. Thời gian trôi qua, ông đã học cách tin vào sự can đảm của ông bằng cách chủ động học những mặt về doanh nghiệp mà lúc đầu có vẻ không quen thuộc hoặc đáng sợ....
-
Những Điều Mà Steve Jobs, Michael Jordan Và Eleanor Roosevelt Đã Dạy Tôi Về Sự Sợ HãiSteve Jobs, Michael Jordan và Eleanor Roosevelt đi vào quán bar... có lẽ là sẽ có một truyện cười rất hay ở đây. Ba người được ngưỡng mộ và ca tụng từ những nơi và thời đại khác nhau này đều có một điểm chung -- khả năng để đặt nỗi sợ vào đúng nơi và đúng ngữ cảnh. Triết lý của họ cho chúng ta những bài học mà tất cả chúng ta đều có thể có lợi từ nó. [IMG] [B]Nhiều thứ có thể nhận được...
Làm thế nào mà các cậu bé và cô bé thường quên đóng cửa nhẹ nhàng? Khi Maurice tới trường vào buổi chiều cậu ấy biết mẹ của mình bị đau đầu, nhưng trong thời gian cậu ấy trở về nhà cậu đã quên điều đó, và cậu ấy đi vào nhà trong đôi giày không được lau bùn của mình, để cánh cánh cửa mở.
Mẹ cậu nói, "đóng cửa vào, Maurice,"và cậu ấy đóng sầm cửa lại, khiến bà ấy rùng mình .
Tiếp sau đó cậu đi vào phòng, quẳng chiếc cặp trên ghế, mũ trên sàn nhà, và áo khoác trên ghế. Rồi cậu nói to, "Đầu của mẹ thế nào rồi?" Người mẹ tội nghiệp của cậu cảm thấy quá buồn để trả lời cậu; bà thường xuyên phải nhắc đứa con trai của mình phải treo áo khoác lên và các thứ khác, và đã cố hết sức để dạy cậu trở nên nhẹ nhàng và lịch sự, thay vì thô lỗ và bất lịch sự; nhưng bạn thấy Maurice đã thiếu suy nghĩ, và không nhớ những điều tốt đẹp mà cậu được dạy.
Cẩn thận, Maurice! hoặc bạn sẽ có viên đá xấu xí của "Sự Ích Kỉ" ở trong Đền Thờ. Một cậu bé không tử tế với mẹ mình là cậu bé tồi tệ...
Mẹ cậu nói, "đóng cửa vào, Maurice,"và cậu ấy đóng sầm cửa lại, khiến bà ấy rùng mình .
Tiếp sau đó cậu đi vào phòng, quẳng chiếc cặp trên ghế, mũ trên sàn nhà, và áo khoác trên ghế. Rồi cậu nói to, "Đầu của mẹ thế nào rồi?" Người mẹ tội nghiệp của cậu cảm thấy quá buồn để trả lời cậu; bà thường xuyên phải nhắc đứa con trai của mình phải treo áo khoác lên và các thứ khác, và đã cố hết sức để dạy cậu trở nên nhẹ nhàng và lịch sự, thay vì thô lỗ và bất lịch sự; nhưng bạn thấy Maurice đã thiếu suy nghĩ, và không nhớ những điều tốt đẹp mà cậu được dạy.
Cẩn thận, Maurice! hoặc bạn sẽ có viên đá xấu xí của "Sự Ích Kỉ" ở trong Đền Thờ. Một cậu bé không tử tế với mẹ mình là cậu bé tồi tệ...
Đây là buổi kiểm tra vào Giáng Sinh ở trường, và các cậu bé đều đã ngồi vào chỗ của mình chuẩn bị sẵn sàng cho các câu hỏi toán. Bàn của Will Jones ở bê cạch bàn của Tom Hardy, và ai cũng nghĩ rằng một trong hai cậu bé đó sẽ thắng.
Ngay sau khi những câu hỏi được đưa ra, các cậu bé bắt đầu. Tom làm những bài cộng là một mảnh giấy trước tiên, rồi cậu viết chúng ra cẩn thận, và, sau khi đưa bài của cậu cho thấy giáo, ra khỏi phòng. Không may là cậu để lại mảnh giấy mà cậu tính toán ở lại trong phòng. Will cầm nói lên, và nhìn xem câu hỏi của cậu có giống như thế không. Không! Hai cái đều khác. Đáp án của Tom chắc chắn là cái đúng rồi; vì thế cậu chép đáp án từ mảnh giấy của Tom. Như vậy là ăn cắp, tất nhiên; cũng như là nếu cậu ăn cắp bút hoặc dao của Tom vậy. Hơn nữa, để một ai đó làm việc rồi lấy công của họ là không tốt-ngay cả những con chim cũng biết thế.
Một số loài chim nhỏ đang làm tổ của nó, và đã đỡ phải tìm nguyên liệu, chúng đi lấy những cành cây từ tổ của...
Ngay sau khi những câu hỏi được đưa ra, các cậu bé bắt đầu. Tom làm những bài cộng là một mảnh giấy trước tiên, rồi cậu viết chúng ra cẩn thận, và, sau khi đưa bài của cậu cho thấy giáo, ra khỏi phòng. Không may là cậu để lại mảnh giấy mà cậu tính toán ở lại trong phòng. Will cầm nói lên, và nhìn xem câu hỏi của cậu có giống như thế không. Không! Hai cái đều khác. Đáp án của Tom chắc chắn là cái đúng rồi; vì thế cậu chép đáp án từ mảnh giấy của Tom. Như vậy là ăn cắp, tất nhiên; cũng như là nếu cậu ăn cắp bút hoặc dao của Tom vậy. Hơn nữa, để một ai đó làm việc rồi lấy công của họ là không tốt-ngay cả những con chim cũng biết thế.
Một số loài chim nhỏ đang làm tổ của nó, và đã đỡ phải tìm nguyên liệu, chúng đi lấy những cành cây từ tổ của...
Nếu bạn thấy các thủy thủ trên tàu khi họ nhận được các mệnh lệnh từ thuyền trưởng, bạn sẽ thấy họ tôn trọng và lịch sự như thế nào. Họ không bao giờ quên nói "Vâng, thưa ông,"hoặc "Không, thưa ngài," khi ông ấy nói chuyện với họ. Có lẽ thuyền trưởng từng là một bồi tàu nhỏ, và ông ấy, đến lượt mình, đã phải học cách tôn trọng với thuyền trưởng của mình.
Nhưng không phải sự tôn trọng chỉ cần thiết ở trên tàu; trẻ em phải luôn luôn nhớ để nói "Thưa ông" hoặc "Thưa bà" khi nói chuyện với một quý ông hoặc quý bà, bất cứ nơi nào họ có thể được.
Ở Pháp từ "madam" được dùng khi gọi một người phụ nữ, nhưng ở nước ta "d" chủ yếu được bỏ ra, và chúng ta chỉ nói "ma'am". (Hãy viết ra hai từ, "madam"và "ma'am" trên bảng đen.)
Không ai nghĩ một cậu bé hay một cô bé cư xử tốt lại trả lời "Có" hoặc "Không"; như thế là vô ý tứ và thô lỗ. Bạn luôn luôn có thể nói
"Thưa ông" và "Thưa bà," thậm chí nếu bạn không biết tên của người mà bạn đang nói với, và khi trả lời cha và mẹ của...
Nhưng không phải sự tôn trọng chỉ cần thiết ở trên tàu; trẻ em phải luôn luôn nhớ để nói "Thưa ông" hoặc "Thưa bà" khi nói chuyện với một quý ông hoặc quý bà, bất cứ nơi nào họ có thể được.
Ở Pháp từ "madam" được dùng khi gọi một người phụ nữ, nhưng ở nước ta "d" chủ yếu được bỏ ra, và chúng ta chỉ nói "ma'am". (Hãy viết ra hai từ, "madam"và "ma'am" trên bảng đen.)
Không ai nghĩ một cậu bé hay một cô bé cư xử tốt lại trả lời "Có" hoặc "Không"; như thế là vô ý tứ và thô lỗ. Bạn luôn luôn có thể nói
"Thưa ông" và "Thưa bà," thậm chí nếu bạn không biết tên của người mà bạn đang nói với, và khi trả lời cha và mẹ của...
Bạn thường nghe những người trưởng thành nói với những đưa trẻ, “Cư xử tốt,” hoặc “Chú ý cách cư xử của mình”; tôi tự hỏi nếu bạn biết chỉ là họ có ý gì. Một từ nhỏ mô tả nhũng người có cach cư xử không tốt— chúng ta gọi họ là thô lỗ. Hãy cố tìm ra ai thô lỗ trong câu chuyện này.
Một ngày đẹp trời tháng Tư Alice nhỏ đã ăn mặc sẵn sàng cho bữa tiệc sinh nhật. Cô đã có một chiếc áo dài màu hồng mới, đẹp, mà cô rất tự hào, và trên nó, cô mặc một chiếc áo choàng, nhưng chiếc áo choàng không đủ dài để che cả chiếc váy đẹp, mà Alice đã không tiếc. Cô đã rất vui về bữa tiệc vì cô được đi bằng xe lửa. Đó chỉ có ba dặm, nhưng Alice nghĩ rằng đó là một hành trình khá dài để một cô bé mười tuổi mình phải đi một mình.
Mẹ cô đưa cô đến nhà ga, và khi tàu đến, Alice nhảy vào và ngồi gần cửa sổ, đối diện với một cậu bé cao, ăn mặc đẹp. Bây giờ trước khi Alice đã vào trong toa tàu, bạn nghĩ cậu bé đã làm gì? Cậu đã ngồi với chân mình lên chiếc ghế đối diện, và giày của cậu rất lấm...
Một ngày đẹp trời tháng Tư Alice nhỏ đã ăn mặc sẵn sàng cho bữa tiệc sinh nhật. Cô đã có một chiếc áo dài màu hồng mới, đẹp, mà cô rất tự hào, và trên nó, cô mặc một chiếc áo choàng, nhưng chiếc áo choàng không đủ dài để che cả chiếc váy đẹp, mà Alice đã không tiếc. Cô đã rất vui về bữa tiệc vì cô được đi bằng xe lửa. Đó chỉ có ba dặm, nhưng Alice nghĩ rằng đó là một hành trình khá dài để một cô bé mười tuổi mình phải đi một mình.
Mẹ cô đưa cô đến nhà ga, và khi tàu đến, Alice nhảy vào và ngồi gần cửa sổ, đối diện với một cậu bé cao, ăn mặc đẹp. Bây giờ trước khi Alice đã vào trong toa tàu, bạn nghĩ cậu bé đã làm gì? Cậu đã ngồi với chân mình lên chiếc ghế đối diện, và giày của cậu rất lấm...
Bạn đã từng nghe tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ của bố bạn, và đã từng nhìn thấy những chiếc kim trên bề mặt của nó, nhưng bạn đã từng hé nhìn bên trong ở những chiếc bánh răng và lò xo bé xíu chưa? Nó được gọi là những công trình, và nếu nó không đúng thì những cái kim và mặtdồng hồ không có ích gì, vì nó chỉ dùng được khi những chiếc bánh răng và lò xo làm việc chính xác thì những chiếc kim có thể chỉ chính xác thời gian.
Nó chỉ giống với chúng ta. Nếu tính cách đúng và tốt, sẽ không khó khăn gì để trở nên lịch sự và có thái độ tốt, vì thái độ là phần bên ngoài của chúng ta (giống như những chiếc kim và bề mặt là phần bên ngoài của chiếc đồng hồ). Những suy nghĩ tốt bụng ở trong—trái tim chúng ta—sẽ dạy chúng ta hành xử như thế nào.
Không có gì làm con người thô lỗ như suy nghĩ của bản thân và quên đi sự thoải mái của người khác; một số người gọi nó là "Thoughtlessness," nhưng chúng ta sợ tên thật của nó là " ích kỷ". Nếu chúng ta không ích kỷ và chu đáo với người khác, chúng...
Nó chỉ giống với chúng ta. Nếu tính cách đúng và tốt, sẽ không khó khăn gì để trở nên lịch sự và có thái độ tốt, vì thái độ là phần bên ngoài của chúng ta (giống như những chiếc kim và bề mặt là phần bên ngoài của chiếc đồng hồ). Những suy nghĩ tốt bụng ở trong—trái tim chúng ta—sẽ dạy chúng ta hành xử như thế nào.
Không có gì làm con người thô lỗ như suy nghĩ của bản thân và quên đi sự thoải mái của người khác; một số người gọi nó là "Thoughtlessness," nhưng chúng ta sợ tên thật của nó là " ích kỷ". Nếu chúng ta không ích kỷ và chu đáo với người khác, chúng...
Tranh luận:
Giúp Đỡ Và Thao Túng
Có lẽ tất cả mọi người đều đánh giá cao sự giúp đỡ người khác đặc biệt là những người yếu đuối trong xã hội. Và ở Việt Nam chúng ta đều quen với câu "lá lành đùm lá rách", đây là một suy nghĩ tốt đẹp tuy nhiên trong cái hay chúng ta cũng cần phân biệt được điều tốt và điều có vẻ tốt mà lại không tốt. Chúng ta bàn về sự giúp đỡ để thực sự đem lại lợi ích cho người được giúp với sự giúp đỡ chỉ trong ngắn hạn để người được giúp trở nên thụ động và dễ bề thao túng.
Cuộc sống không chỉ là một cái bánh
Nhiều người trong chúng ta thường nghĩ rằng sở dĩ có người nghèo là vì những người giầu tham lam đã cướp hết của họ và trong cuộc sống chúng ta phải tranh nhau và kẻ mạnh hơn sẽ chiếm được miếng bánh to hơn, kẻ yếu sẽ được miếng bé, và yếu quá thì chẳng được gì. Cũng vì lý do này mà người ta coi những người giầu như kẻ thù và tự coi mình lạ nạn nhân của họ. Có người lại phát động những...
Cuộc sống không chỉ là một cái bánh
Nhiều người trong chúng ta thường nghĩ rằng sở dĩ có người nghèo là vì những người giầu tham lam đã cướp hết của họ và trong cuộc sống chúng ta phải tranh nhau và kẻ mạnh hơn sẽ chiếm được miếng bánh to hơn, kẻ yếu sẽ được miếng bé, và yếu quá thì chẳng được gì. Cũng vì lý do này mà người ta coi những người giầu như kẻ thù và tự coi mình lạ nạn nhân của họ. Có người lại phát động những...
Chị họ của Lilie có một lọ nước hoa được tặng, và nó có mùi thơm đến nỗi một ngày, khi Lile đang ở trong phòng một mình, cô nghĩ rằng có sẽ thích một chút, vì thế cô mởi nút chai, và nhỏ một vài giọt với khăn tay của mình. Tôi không nghĩ rằng chi họ của cô sẽ tức giận nếu cô ta biết về điều này, nhưng Lilie biết rằng nước hoa không phải của cô, và cô rất khốn khổ với lúc cô lấy nó, và không có sự bình an cho đến khi cô thú nhận lỗi lầm của mình, và xin sự tha lỗi của chị họ của cô. Tôi ước rằng Carl đã cảm thấy như thế về cục đường; bạn có vậy không? Nếu như thấy thì câu ta sẽ không lấy những thứ lớn, và phải vào tù.
(Bảng đen.)
Những việc sai lầm nhỏ dẫn đến những việc sai lầm lớn.
Carl-Đường-Tiền-Tù.
Nguồn: STORY LESSONS ON CHARACTER-BUILDING (MORALS) AND MANNERS. bởi LOÏS BATES
(Bảng đen.)
Những việc sai lầm nhỏ dẫn đến những việc sai lầm lớn.
Carl-Đường-Tiền-Tù.
Nguồn: STORY LESSONS ON CHARACTER-BUILDING (MORALS) AND MANNERS. bởi LOÏS BATES
Có một vài người nghĩ rằng lấy những thứ nhỏ không phải là ăn trộm. Nhưng nó cũng là ăn trộm đấy.
Có một cậu bé nhỏ tên là Carl, người mà bắt đầu ăn trộm bằng cách lấy những miếng đường. Rồi cậu lây thêm miếng nữa, và miếng nữa; nhưng câu luôn luôn làm vậy khi mẹ cậu không nhìn. Chúng ta luôn muốn giấu những việc xấu mà chúng ta làm - chúng ta cảm thấy xấu hổ.
Một ngày mẹ của Carl nhờ cậu ra cửa hàng mua gì đó, và cậu giữ một đồng trinh trong số tiền trả lại. Mẹ cậu không nghĩ về việc này; bà không nghĩ rằng con của bà sẽ ăn trộm.
Rồi nó bắt đầu trở nên tệ hơn, cho đến khi cậu ăn trộm một đồng shilling từ một cậu bé trong trường, và bị đuổi học.
Khi Carl lớn lên câu ăn trộm nhiều tiền, và bạn sẽ không ngạc nhiên khi biết rằng cậu bị bắt vào từ, và gần như làm tan nát trái tim của mẹ cậu.
Nguồn: STORY LESSONS ON CHARACTER-BUILDING (MORALS) AND MANNERS. bởi LOÏS BATES
Có một cậu bé nhỏ tên là Carl, người mà bắt đầu ăn trộm bằng cách lấy những miếng đường. Rồi cậu lây thêm miếng nữa, và miếng nữa; nhưng câu luôn luôn làm vậy khi mẹ cậu không nhìn. Chúng ta luôn muốn giấu những việc xấu mà chúng ta làm - chúng ta cảm thấy xấu hổ.
Một ngày mẹ của Carl nhờ cậu ra cửa hàng mua gì đó, và cậu giữ một đồng trinh trong số tiền trả lại. Mẹ cậu không nghĩ về việc này; bà không nghĩ rằng con của bà sẽ ăn trộm.
Rồi nó bắt đầu trở nên tệ hơn, cho đến khi cậu ăn trộm một đồng shilling từ một cậu bé trong trường, và bị đuổi học.
Khi Carl lớn lên câu ăn trộm nhiều tiền, và bạn sẽ không ngạc nhiên khi biết rằng cậu bị bắt vào từ, và gần như làm tan nát trái tim của mẹ cậu.
Nguồn: STORY LESSONS ON CHARACTER-BUILDING (MORALS) AND MANNERS. bởi LOÏS BATES
12. Lulu và Cuộn Len Sặc Sỡ.
Những đứa trẻ mà đi đến trường nhiều năm trước đây không có những thứ hay để chơi với như bạn có - không có những quả bóng nhà trẻ với màu sắc sặc sỡ, cũng không có những miếng gạch để xây nhưng ngôi nhà và nhà thờ! Có một cô bẻ nhỏ tên là Lulu người mà học ở trường vào những ngày xa xôi đó, và phần lớn thời gian cô phải ngồi đan chiếc bít tất dài, cho dù cô mới sáu tuổi.
Một vài trong số những cô gái lớn hơn đang khâu trên những miếng vải bạt với những sợi len sặc sỡ, và tạo ra (đối với Lulu bé nhỏ) những bức tranh đẹp nhất. Cô mong ước có một miếng len hồng của xanh của riêng cô!
Trường của cô là một cái phòng ở trên tầng, và ở đầu bậc thang là cửa sổ, với ngưỡng cửa sổ ở trước nó. Khi Lulu đi ra khỏi phòng học vào một ngày để nhận một bức thư cho cô giáo, và quay lại để đóng cánh của ở phía sau cô, cô thấy (ồ, một cảnh rất thú vị) ở trên ngưỡng cửa sổ chất đầy những đống len sặc sỡ mà cô rất thích. Ồ! Cô ước rằng ình có một chút! Và, bạn thấy đó,...
Những đứa trẻ mà đi đến trường nhiều năm trước đây không có những thứ hay để chơi với như bạn có - không có những quả bóng nhà trẻ với màu sắc sặc sỡ, cũng không có những miếng gạch để xây nhưng ngôi nhà và nhà thờ! Có một cô bẻ nhỏ tên là Lulu người mà học ở trường vào những ngày xa xôi đó, và phần lớn thời gian cô phải ngồi đan chiếc bít tất dài, cho dù cô mới sáu tuổi.
Một vài trong số những cô gái lớn hơn đang khâu trên những miếng vải bạt với những sợi len sặc sỡ, và tạo ra (đối với Lulu bé nhỏ) những bức tranh đẹp nhất. Cô mong ước có một miếng len hồng của xanh của riêng cô!
Trường của cô là một cái phòng ở trên tầng, và ở đầu bậc thang là cửa sổ, với ngưỡng cửa sổ ở trước nó. Khi Lulu đi ra khỏi phòng học vào một ngày để nhận một bức thư cho cô giáo, và quay lại để đóng cánh của ở phía sau cô, cô thấy (ồ, một cảnh rất thú vị) ở trên ngưỡng cửa sổ chất đầy những đống len sặc sỡ mà cô rất thích. Ồ! Cô ước rằng ình có một chút! Và, bạn thấy đó,...
(Câu chuyện sau đây phải được đọc trước, vì nó là nền tảng cho những Câu Chuyện Bài Học sau.)
Đang là buổi đêm-một đêm với ánh trăng lộng lẫy, và trong bóng của khu rừng Nữ Hoàng của thần tiên đã gọi thần dân của bà với tiếng chuông dịu dàng bằng chiếc chuông bạc. Khi họ đã vây quanh, bà bói: "Cách con củ ta, ta sẽ tạo ra một công trình vĩ đại, và ta muốn cách con giúp ta". Và nói xong thì những thần tiên mở cánh ra và cúi xuống, vì họ luôn luôn sẵn lòng làm những mệnh lệnh của Nữ Hoàng của họ. Họ đang mặc quần áo với màu sắc đẹp mắt, từ chất liệu nhẹ, tốt hơn bất kì loại tơ mà bạn từng thấy, và tên của họ là màu trên quân áo của họ. Áo choàng của Nữ Hoàng là màu tím và vàng, và lấp lánh dưới ánh trăng.
"Ta đã quyết định," Nữ Hoàng nói, "xây dựng một Đền Thờ từ đá quý, và công việc của các con sẽ là mang nguyên liệu về." "Cánh Hồng," bà nói tiếp, quay sang một cô tiên mặc áo mà hồng, đẹp như là hoa hồng, "con sẽ mang đá ruby." "Cỏ xanh," bà nói với thần tiên mặc áo...
Đang là buổi đêm-một đêm với ánh trăng lộng lẫy, và trong bóng của khu rừng Nữ Hoàng của thần tiên đã gọi thần dân của bà với tiếng chuông dịu dàng bằng chiếc chuông bạc. Khi họ đã vây quanh, bà bói: "Cách con củ ta, ta sẽ tạo ra một công trình vĩ đại, và ta muốn cách con giúp ta". Và nói xong thì những thần tiên mở cánh ra và cúi xuống, vì họ luôn luôn sẵn lòng làm những mệnh lệnh của Nữ Hoàng của họ. Họ đang mặc quần áo với màu sắc đẹp mắt, từ chất liệu nhẹ, tốt hơn bất kì loại tơ mà bạn từng thấy, và tên của họ là màu trên quân áo của họ. Áo choàng của Nữ Hoàng là màu tím và vàng, và lấp lánh dưới ánh trăng.
"Ta đã quyết định," Nữ Hoàng nói, "xây dựng một Đền Thờ từ đá quý, và công việc của các con sẽ là mang nguyên liệu về." "Cánh Hồng," bà nói tiếp, quay sang một cô tiên mặc áo mà hồng, đẹp như là hoa hồng, "con sẽ mang đá ruby." "Cỏ xanh," bà nói với thần tiên mặc áo...
Trang 2 của 6 trang