Hà Nội: Cần mua ấm đun nước siêu tốc nhỏ gọn

Thảo luận trong 'ĐỒ DÙNG GIA ĐÌNH' bởi Phong, 13/3/2010.

  1. Phong

    Phong Thành viên tích cực

    Tham gia:
    28/11/2008
    Bài viết:
    662
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Mod cho mình nhờ mấy ngày, cảm ơn Mod nhiều!

    Mình cần mua gấp để mang đi xa, ấm đun siêu tốc nhỏ gọn dưới 0,5 lít, hàng tốt có xuất xứ rõ ràng. Bạn nào bán hàng điện gia dụng hoặc thanh lí thì nhắn giúp tớ nhé.

    Cảm ơn các bạn :)
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi Phong
  2. Phong

    Phong Thành viên tích cực

    Tham gia:
    28/11/2008
    Bài viết:
    662
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Up lên cho cả nhà biết tin! (chưa đủ)
     
  3. Rua&In

    Rua&In Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    8/9/2008
    Bài viết:
    1,928
    Đã được thích:
    134
    Điểm thành tích:
    103
    nao, để em up giúp bác một cái :D
     
  4. Nguyenphuonganh290801

    Nguyenphuonganh290801 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    29/9/2021
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1

    Những nuối tiếc cuối đời có giá trị đến thế?


    [​IMG]


    Mỗi lần chứng kiến khoảnh khắc cận tử của nhân vật trong phim, lắng nghe những điều khiến họ tiếc nuối, đón nhận những thông điệp dạng “hãy sống như thể ngày mai sẽ chết”, mình lại có cảm giác nặng nề, kèm một thắc mắc: ai cũng biết vậy mà sao không ai làm vậy?

    Trong bài viết này, mình biên dịch một tiểu luận về giá trị của những tiếc nuối cuối đời, đồng thời bày tỏ quan điểm cá nhân về lời khuyên “Hãy sống như thể ngày mai sẽ chết”, vốn rất phổ biến trong đại chúng.


    1. Những người sắp chết thường nuối tiếc điều gì?

    Gia đình, bạn bè, và con người đích thực của bản thân, hay ít nhất đó là những gì ta thường mặc định khi nói về những tiếc nuối cuối đời của người khác. Những nghiên cứu có hệ thống về câu hỏi này không nhiều, chỉ tồn tại một vài nghiên cứu phi hệ thống, không có nhiều giá trị về mặt học thuật. Nổi bật nhất phải kể đến cuốn sách “The Top Five Regrets of the Dying” của tác giả Bronnie Ware, được dựa trên những ghi chép của tác giả khi còn là một y tá, vốn thường xuyên phải chăm sóc những bệnh nhân đã “gần đất xa trời”. Theo như Bronnie, những người sắp chết thường có 5 điều nuối tiếc phổ biến:

    1. Tôi ước mình dũng cảm để sống như bản thân muốn, chứ không phải chạy theo kỳ vọng của người khác.
    2. Tôi ước tôi không làm việc quá sức.
    3. Tôi ước tôi có dũng khí để bày tỏ những cảm xúc của bản thân.
    4. Tôi ước tôi vẫn duy trì quan hệ với những người bạn.
    5. Tôi ước tôi để bản thân mình vui vẻ hơn.

    Những gì chúng ta biết, là 5 nỗi nuối tiếc nổi bật nhất trong cuốn sách lại quen thuộc với đại chúng một cách đáng nghi ngờ. Những giá trị mà những người sắp chết coi trọng hóa ra lại chính là những gì văn hóa, thông qua những phương tiện truyền thông, bảo chúng ta phải coi trọng. Câu nói nổi tiếng “Không một ai sắp chết ước rằng họ muốn dành nhiều thời gian hơn ở văn phòng”, hay những trích dẫn tương tự xuất hiện trên khắp internet, cho thấy tư tưởng này có ảnh hưởng sâu sắc đến số đông như thế nào.

    Bản thân những mối quan hệ thân thiết và cảm xúc họ đem lại chắc chắn là lý do khiến cho chúng ta trân trọng. Nhưng sự phổ biến đến tầm thường của những lời khuyên cũng cho chúng ta lý do để nghi ngờ. Những lời khuyên có mặt ở khắp nơi, cho thấy một kịch bản văn hóa được dàn dựng sẵn, bao gồm một danh sách những kỳ vọng định hình những điều chúng ta nói và những điều chúng ta nghe.

    Nếu văn hóa chịu trách nhiệm cho những điều mà những người sắp chết đã chia sẻ, rất có thể những nỗi niềm tiếc nuối này được lặp đi lặp lại không phải bởi vì chúng đến từ những người sắp chết, mà bởi vì nó là những gì ta cho rằng người sắp chết cần phải nói. Nếu điều này là đúng, ý tưởng rằng chúng ta nên coi trọng những điều được nói ra bởi những người sắp chết có thể hiểu theo cách ngược lại: Vì chúng ta coi trọng những người sắp chết, nên mới gán cho họ những điều phía trên.


    2. Ý tưởng triết học

    Tính đích thực (authenticity) có thể hiểu là việc mỗi người được sống cuộc đời đích thực của chính mình, làm những điều họ thực sự muốn, và tìm kiếm được bản ngã (authentic self) của chính mình . Đó là một lý tưởng mà nhiều người trong số chúng ta coi trọng. “Sống là chính mình (be yourself)” trở thành một diễn ngôn vô cùng phổ biến của thời đại mới, xuất hiện nhan nhản trong các cuốn self-help, hay các tiêu đề ảnh selfie trên mạng xã hội.


    Nếu Heidegger đúng, rằng chiêm nghiệm về cái chết có thể thực sư giúp con người ta tìm thấy bản ngã, vậy hẳn đó là cách để một người có thể sống cuộc đời là chính họ, tập trung vào những điều thực sự quan trọng, và sống một cuộc đời đích thực.


    Ý tưởng rằng việc sắp chết đem lại đặc quyền về mặt nhận thức là một quan điểm có phả hệ triết học riêng biệt. Trong triết học hiện sinh, “cái chết là trái tim của cuộc sống”. Cụ thể, những nhà hiện sinh thường gắn liền với ý tưởng rằng luôn tâm niệm về cái chết không thể tránh khỏi có thể giúp chúng ta đạt được “tính đích thực” (authenticity). Một cuộc sống đích thực là khi người ta luôn nhận thức về cái chết sắp đến và tự hứa sẽ dũng cảm để đón nhận. Trong cuốn “Tồn tại và thời gian” (1927), Martin Heidegger lập luận rằng cái chết là nền tảng của tính cá nhân. Bởi vì khi chết, ta không còn liên kết xã hội nào với người khác, nên cái chết cá nhân hóa chúng ta. Theo Heidegger, nhận thức về cái chết cho phép mỗi cá nhân nắm lấy bản thể đích thực (authentic being) của mình.


    Mặt khác, khi chúng ta ngập ngụa trong những vấn đề của đời sống thường nhật, mỗi người thậm chí còn không thể nhìn thoáng qua về bản ngã, hay những điều thực sự quan trọng với cuộc đời. Có lẽ nếu kiểm soát được những sự “ồn ào” của cuộc sống, những tiếng nói bên trong thâm tâm có thể sẽ rõ ràng hơn. Và có thể nếu chúng ta không ngừng chiêm nghiệm về cái chết, chúng ta cũng có khả năng lắng nghe tiếng nói ấy tốt hơn. Những người sắp chết không còn bị phân tán sự tập trung bởi những điều vụn vặt, có lẽ vì thế mà họ có thể thực sự lắng nghe tiếng lòng của chính mình.

    Góc nhìn từ những người sắp chết có thể đã gạt đi hết những vấn đề của cuộc sống thường ngày. Và chính bởi lẽ đó, góc nhìn này có thể trở nên nông cạn, thay vì sâu sa như ta vẫn mặc nhiên thừa nhận.

    3. Những lời khuyên cho người ở lại

    Viễn cảnh nằm đau đớn trên giường bệnh, ngập ngụa tiếc nuối thật tồi tệ, nhưng những lời khuyên dạng "sống như thể ngày mai sẽ chết" lại có quá nhiều vấn đề. Vì nhỡ ngày mai vẫn chưa chết thì sao?


    Thì toang!

    Giả sử tồn tại một nút ấn kích hoạt tư tưởng của toàn nhân loại, khiến tất cả đều sống như thể ngày mai sẽ chết, mình đồ rằng nó cũng tựa như kích hoạt nút hủy diệt thế giới. Không còn một ai quan tâm về tương lai. Học sinh bỏ học, người lao động bỏ việc, các ông chủ cũng chẳng hơi đâu mà vò đầu bứt tai nghĩ ra các chính sách. Người ta sẽ bỏ mọi thứ để trở về với gia đình, lao đến những vùng đất mơ ước, ăn chơi, nhậu nhẹt, hút cần, làm tình, hay làm những thứ khùng điên có trời mới biết. Nghiêm trọng hơn, khi không còn phải lo lắng về tương lai, bao gồm những phần thưởng hay sự trừng phạt, người ta có thể từ bỏ cả những nguyên tắc của luật pháp và đạo đức. Thứ duy nhất họ quan tâm là làm sao để thỏa mãn được hiện tại, và nó có thể dẫn đến bạo lực, hay những tội ác khó hình dung. Nghe tựa như một viễn cảnh của ngày tận thế.

    Tất nhiên đó chỉ là viễn cảnh cực đoan và phi lý đến mức không bao giờ trở thành hiện thực. Nhưng nó cho thấy một lời khuyên phổ quát có thể độc hại đến mức nào, nếu thực sự tất cả cùng làm theo.

    Nhưng vì sao?


    Một trong lý do lớn nhất để ai đó tiếp tục sống, học tập và lao động, được dựa trên một niềm tin rất cơ bản: họ sẽ tiếp tục sống trong tương lai. Chính bởi đã đặt niềm tin vào những kết quả trong tương lai, họ mới hình thành các cam kết và trách nhiệm ở hiện tại. Một sinh viên cắm đầu vào nghiên cứu, thực hiện các dự án, vì cậu ta biết những kỳ thi và các cuộc phỏng vấn sẽ tới, và dĩ nhiên cậu ta phải sống tới khi đó. Tương tự với yêu đương, trồng cây, đọc sách, tập thể dục, tất cả đều đòi hỏi sự cam kết trong một khoảng thời gian đủ dài. Mọi kế hoạch và dự án sẽ chỉ có ý nghĩa khi người ta tin rằng mình sẽ sống cho đến lúc đó. Vì nếu không, chúng sẽ không thể tồn tại ngay từ đầu.

    Vậy chúng ta có thể đồng ý với nhau rằng tiền bạc, địa vị, quyền lực chẳng quan trọng, nhưng là đối với ai đó sắp chết. Nhưng với những người phải tiếp tục sống, thì chẳng thể biết được.


    Sống như thể ngày mai sẽ chết thì dễ quá. Nhỡ ngày mai không chết, rồi phải sống tiếp thế nào mới khó.

     
    Sửa lần cuối: 2/11/2021
  5. thangfozika

    thangfozika Thành viên chính thức

    Tham gia:
    3/11/2017
    Bài viết:
    215
    Đã được thích:
    20
    Điểm thành tích:
    18
    Ấm điện Taurus thương hiệu Tây Ban Nha, dung tích 1,7L. Giá tốt cho bác LH 0987 838 979
     

    Attached Files:

Chia sẻ trang này